梅 méi 花 huā 借 jiè 喜 xǐ 雪 xuě 韵 yùn - - 史 shǐ 浩 hào
谩 mán 取 qǔ 山 shān 樊 fán 作 zuò 二 èr 难 nán , , 只 zhǐ 今 jīn 风 fēng 味 wèi 若 ruò 为 wéi 班 bān 。 。
斜 xié 窥 kuī 浅 qiǎn 碧 bì 洛 luò 神 shén 赋 fù , , 瘦 shòu 怯 qiè 轻 qīng 寒 hán 姑 gū 射 shè 山 shān 。 。
小 xiǎo 辍 chuò 殊 shū 杯 bēi 清 qīng 影 yǐng 下 xià , , 竞 jìng 留 liú 新 xīn 绝 jué 翠 cuì 微 wēi 间 jiān 。 。
枝 zhī 边 biān 青 qīng 子 zǐ 垂 chuí 垂 chuí 出 chū , , 金 jīn 鼎 dǐng 成 chéng 时 shí 试 shì 一 yī 攀 pān 。 。
梅花借喜雪韵。宋代。史浩。谩取山樊作二难,只今风味若为班。 斜窥浅碧洛神赋,瘦怯轻寒姑射山。 小辍殊杯清影下,竞留新绝翠微间。 枝边青子垂垂出,金鼎成时试一攀。