丁 dīng 少 shǎo 明 míng 挽 wǎn 诗 shī - - 叶 yè 适 shì
枕 zhěn 冷 lěng 秋 qiū 山 shān 不 bù 记 jì 年 nián , , 时 shí 时 shí 逸 yì 想 xiǎng 醉 zuì 看 kàn 天 tiān 。 。
吟 yín 成 chéng 绝 jué 妙 miào 惊 jīng 人 rén 句 jù , , 散 sàn 尽 jìn 粗 cū 浮 fú 使 shǐ 鬼 guǐ 钱 qián 。 。
万 wàn 卉 huì 有 yǒu 情 qíng 风 fēng 暖 nuǎn 后 hòu , , 一 yī 筇 qióng 无 wú 伴 bàn 月 yuè 明 míng 边 biān 。 。
新 xīn 来 lái 王 wáng 子 zǐ 碑 bēi 能 néng 说 shuō , , 笔 bǐ 意 yì 堪 kān 将 jiāng 此 cǐ 共 gòng 传 chuán 。 。
丁少明挽诗。宋代。叶适。枕冷秋山不记年,时时逸想醉看天。 吟成绝妙惊人句,散尽粗浮使鬼钱。 万卉有情风暖后,一筇无伴月明边。 新来王子碑能说,笔意堪将此共传。