夏 xià 夜 yè 宿 sù 水 shuǐ 馆 guǎn - - 白 bái 玉 yù 蟾 chán
松 sōng 脂 zhī 明 míng 灭 miè 已 yǐ 更 gèng 寒 hán , , 蛙 wā 市 shì 无 wú 声 shēng 万 wàn 籁 lài 沉 chén 。 。
千 qiān 里 lǐ 清 qīng 风 fēng 孤 gū 馆 guǎn 梦 mèng , , 一 yī 轮 lún 明 míng 月 yuè 故 gù 人 rén 心 xīn 。 。
欲 yù 眠 mián 还 hái 醒 xǐng 推 tuī 藤 téng 枕 zhěn , , 骤 zhòu 热 rè 仍 réng 寒 hán 弄 nòng 楮 chǔ 衾 qīn 。 。
搔 sāo 首 shǒu 起 qǐ 来 lái 顾 gù 清 qīng 影 yǐng , , 断 duàn 烟 yān 低 dī 锁 suǒ 荻 dí 花 huā 林 lín 。 。
夏夜宿水馆。宋代。白玉蟾。松脂明灭已更寒,蛙市无声万籁沉。 千里清风孤馆梦,一轮明月故人心。 欲眠还醒推藤枕,骤热仍寒弄楮衾。 搔首起来顾清影,断烟低锁荻花林。