卧 wò 听 tīng 法 fǎ 曲 qǔ 霓 ní 裳 cháng - - 白 bái 居 jū 易 yì
金 jīn 磬 qìng 玉 yù 笙 shēng 调 diào 已 yǐ 久 jiǔ , , 牙 yá 床 chuáng 角 jiǎo 枕 zhěn 睡 shuì 常 cháng 迟 chí 。 。
朦 méng 胧 lóng 闲 xián 梦 mèng 初 chū 成 chéng 后 hòu , , 宛 wǎn 转 zhuǎn 柔 róu 声 shēng 入 rù 破 pò 时 shí 。 。
乐 lè 可 kě 理 lǐ 心 xīn 应 yīng 不 bù 谬 miù , , 酒 jiǔ 能 néng 陶 táo 性 xìng 信 xìn 无 wú 疑 yí 。 。
起 qǐ 尝 cháng 残 cán 酌 zhuó 听 tīng 馀 yú 曲 qū , , 斜 xié 背 bèi 银 yín 缸 gāng 半 bàn 下 xià 帷 wéi 。 。
卧听法曲霓裳。唐代。白居易。金磬玉笙调已久,牙床角枕睡常迟。 朦胧闲梦初成后,宛转柔声入破时。 乐可理心应不谬,酒能陶性信无疑。 起尝残酌听馀曲,斜背银缸半下帷。