晚 wǎn 吟 yín 其 qí 二 èr - - 白 bái 玉 yù 蟾 chán
山 shān 色 sè 重 zhòng 拈 niān 出 chū , , 秋 qiū 云 yún 似 shì 削 xuē 平 píng 。 。
可 kě 怜 lián 松 sōng 下 xià 路 lù , , 月 yuè 黑 hēi 不 bù 堪 kān 行 xíng 。 。
晚吟 其二。宋代。白玉蟾。山色重拈出,秋云似削平。 可怜松下路,月黑不堪行。