秋 qiū 宵 xiāo 辞 cí 其 qí 二 èr - - 白 bái 玉 yù 蟾 chán
长 cháng 天 tiān 滑 huá 如 rú 纸 zhǐ , , 皓 hào 月 yuè 寒 hán 如 rú 水 shuǐ 。 。
今 jīn 人 rén 成 chéng 古 gǔ 人 rén , , 人 rén 生 shēng 复 fù 能 néng 几 jǐ 。 。
顾 gù 此 cǐ 清 qīng 凉 liáng 夜 yè , , 此 cǐ 情 qíng 不 bù 自 zì 已 yǐ 。 。
聊 liáo 以 yǐ 写 xiě 怀 huái 抱 bào , , 黯 àn 黯 àn 泣 qì 神 shén 鬼 guǐ 。 。
所 suǒ 泣 qì 复 fù 何 hé 言 yán , , 已 yǐ 矣 yǐ 复 fù 已 yǐ 矣 yǐ 。 。
秋宵辞 其二。宋代。白玉蟾。长天滑如纸,皓月寒如水。 今人成古人,人生复能几。 顾此清凉夜,此情不自已。 聊以写怀抱,黯黯泣神鬼。 所泣复何言,已矣复已矣。