秋 qiū 宵 xiāo 辞 cí 其 qí 一 yī - - 白 bái 玉 yù 蟾 chán
秋 qiū 色 sè 何 hé 凄 qī 凄 qī , , 奈 nài 此 cǐ 可 kě 怜 lián 宵 xiāo 。 。
银 yín 河 hé 望 wàng 不 bù 极 jí , , 万 wàn 籁 lài 凉 liáng 萧 xiāo 萧 xiāo 。 。
云 yún 花 huā 远 yuǎn 缥 piāo 缈 miǎo , , 月 yuè 影 yǐng 寒 hán 寂 jì 寥 liáo 。 。
一 yī 雁 yàn 蹲 dūn 沧 cāng 洲 zhōu , , 群 qún 萤 yíng 飞 fēi 断 duàn 桥 qiáo 。 。
仰 yǎng 盼 pàn 苍 cāng 松 sōng 枝 zhī , , 黯 àn 然 rán 不 bù 自 zì 聊 liáo 。 。
秋宵辞 其一。宋代。白玉蟾。秋色何凄凄,奈此可怜宵。 银河望不极,万籁凉萧萧。 云花远缥缈,月影寒寂寥。 一雁蹲沧洲,群萤飞断桥。 仰盼苍松枝,黯然不自聊。