题 tí 足 zú 轩 xuān 诗 shī - - 朱 zhū 翌 yì
域 yù 中 zhōng 宁 níng 有 yǒu 一 yī 毫 háo 真 zhēn , , 静 jìng 极 jí 方 fāng 知 zhī 众 zhòng 妙 miào 存 cún 。 。
疏 shū 受 shòu 果 guǒ 能 néng 从 cóng 父 fù 议 yì , , 王 wáng 章 zhāng 终 zhōng 不 bù 用 yòng 妻 qī 言 yán 。 。
脱 tuō 身 shēn 兵 bīng 火 huǒ 蒙 méng 天 tiān 幸 xìng , , 沃 wò 日 rì 风 fēng 涛 tāo 到 dào 海 hǎi 吞 tūn 。 。
两 liǎng 顿 dùn 藜 lí 羹 gēng 如 rú 大 dà 飨 xiǎng , , 一 yī 番 fān 布 bù 被 bèi 有 yǒu 春 chūn 温 wēn 。 。
题足轩诗。宋代。朱翌。域中宁有一毫真,静极方知众妙存。 疏受果能从父议,王章终不用妻言。 脱身兵火蒙天幸,沃日风涛到海吞。 两顿藜羹如大飨,一番布被有春温。