紫 zǐ 微 wēi 山 shān - - 朱 zhū 伯 bó 虎 hǔ
凿 záo 石 shí 开 kāi 山 shān 已 yǐ 几 jǐ 年 nián , , 半 bàn 天 tiān 台 tāi 殿 diàn 耸 sǒng 危 wēi 峦 luán 。 。
晓 xiǎo 钟 zhōng 声 shēng 向 xiàng 云 yún 边 biān 落 luò , , 夜 yè 月 yuè 光 guāng 从 cóng 槛 kǎn 底 dǐ 看 kàn 。 。
野 yě 色 sè 难 nán 藏 cáng 千 qiān 里 lǐ 秀 xiù , , 松 sōng 风 fēng 长 zhǎng 占 zhàn 一 yī 轩 xuān 寒 hán 。 。
老 lǎo 僧 sēng 此 cǐ 处 chù 真 zhēn 佳 jiā 隐 yǐn , , 应 yīng 笑 xiào 尘 chén 劳 láo 效 xiào 小 xiǎo 官 guān 。 。
紫微山。宋代。朱伯虎。凿石开山已几年,半天台殿耸危峦。 晓钟声向云边落,夜月光从槛底看。 野色难藏千里秀,松风长占一轩寒。 老僧此处真佳隐,应笑尘劳效小官。