招 zhāo 黄 huáng 太 tài 博 bó 饮 yǐn - - 李 lǐ 流 liú 谦 qiān
从 cóng 来 lái 官 guān 职 zhí 惯 guàn 如 rú 冰 bīng , , 便 biàn 是 shì 青 qīng 衫 shān 行 xíng 脚 jiǎo 僧 sēng 。 。
去 qù 岁 suì 离 lí 家 jiā 今 jīn 日 rì 是 shì , , 故 gù 人 rén 招 zhāo 隐 yǐn 几 jǐ 时 shí 能 néng 。 。
早 zǎo 衰 shuāi 须 xū 鬓 bìn 逢 féng 人 rén 问 wèn , , 太 tài 拙 zhuō 形 xíng 模 mó 引 yǐn 世 shì 憎 zēng 。 。
均 jūn 在 zài 客 kè 中 zhōng 谁 shuí 作 zuò 伴 bàn , , 如 rú 何 hé 不 bù 共 gòng 醉 zuì 腾 téng 腾 téng 。 。
招黄太博饮。宋代。李流谦。从来官职惯如冰,便是青衫行脚僧。 去岁离家今日是,故人招隐几时能。 早衰须鬓逢人问,太拙形模引世憎。 均在客中谁作伴,如何不共醉腾腾。