送 sòng 计 jì 祖 zǔ 仁 rén 雒 luò 县 xiàn 丞 chéng - - 李 lǐ 流 liú 谦 qiān
青 qīng 青 qīng 杨 yáng 柳 liǔ 灞 bà 桥 qiáo 斜 xié , , 满 mǎn 酌 zhuó 清 qīng 樽 zūn 莫 mò 叹 tàn 嗟 jiē 。 。
可 kě 是 shì 因 yīn 循 xún 成 chéng 别 bié 绪 xù , , 只 zhǐ 应 yīng 咫 zhǐ 尺 chǐ 便 biàn 天 tiān 涯 yá 。 。
未 wèi 论 lùn 流 liú 水 shuǐ 千 qiān 竿 gān 竹 zhú , , 且 qiě 看 kàn 春 chūn 风 fēng 一 yī 县 xiàn 花 huā 。 。
渺 miǎo 渺 miǎo 故 gù 园 yuán 情 qíng 最 zuì 苦 kǔ , , 不 bù 知 zhī 归 guī 梦 mèng 属 shǔ 谁 shuí 家 jiā 。 。
送计祖仁雒县丞。宋代。李流谦。青青杨柳灞桥斜,满酌清樽莫叹嗟。 可是因循成别绪,只应咫尺便天涯。 未论流水千竿竹,且看春风一县花。 渺渺故园情最苦,不知归梦属谁家。