仙 xiān 塘 táng - - 利 lì 登 dēng
一 yī 椽 chuán 自 zì 著 zhe 此 cǐ 山 shān 幽 yōu , , 芦 lú 苇 wěi 萧 xiāo 萧 xiāo 绕 rào 屋 wū 头 tóu 。 。
野 yě 老 lǎo 屡 lǚ 来 lái 询 xún 姓 xìng 字 zì , , 社 shè 人 rén 相 xiāng 约 yuē 赛 sài 春 chūn 秋 qiū 。 。
寒 hán 山 shān 此 cǐ 去 qù 无 wú 飞 fēi 燕 yàn , , 白 bái 水 shuǐ 初 chū 传 chuán 有 yǒu 远 yuǎn 鸥 ōu 。 。
病 bìng 起 qǐ 偶 ǒu 然 rán 成 chéng 独 dú 往 wǎng , , 冷 lěng 烟 yān 斜 xié 照 zhào 使 shǐ 人 rén 愁 chóu 。 。
仙塘。宋代。利登。一椽自著此山幽,芦苇萧萧绕屋头。 野老屡来询姓字,社人相约赛春秋。 寒山此去无飞燕,白水初传有远鸥。 病起偶然成独往,冷烟斜照使人愁。