渡 dù 横 héng 溪 xī - - 李 lǐ 弥 mí 逊 xùn
百 bǎi 尺 chǐ 沧 cāng 浪 láng 两 liǎng 岸 àn 沙 shā , , 肩 jiān 舆 yú 徒 tú 涉 shè 步 bù 攲 qī 斜 xié 。 。
溪 xī 声 shēng 犹 yóu 带 dài 夜 yè 来 lái 雨 yǔ , , 山 shān 色 sè 渐 jiàn 分 fēn 云 yún 外 wài 霞 xiá 。 。
岸 àn 半 bàn 断 duàn 林 lín 开 kāi 鸟 niǎo 道 dào , , 水 shuǐ 边 biān 疏 shū 竹 zhú 近 jìn 人 rén 家 jiā 。 。
尘 chén 埃 āi 何 hé 处 chǔ 寻 xún 真 zhēn 境 jìng , , 试 shì 逐 zhú 寒 hán 流 liú 认 rèn 落 luò 花 huā 。 。
渡横溪。宋代。李弥逊。百尺沧浪两岸沙,肩舆徒涉步攲斜。 溪声犹带夜来雨,山色渐分云外霞。 岸半断林开鸟道,水边疏竹近人家。 尘埃何处寻真境,试逐寒流认落花。