题 tí 兴 xīng 教 jiào 寺 sì - - 李 lǐ 弥 mí 逊 xùn
云 yún 开 kāi 岫 xiù 幌 huǎng 隐 yǐn 禅 chán 扉 fēi , , 高 gāo 屋 wū 凭 píng 虚 xū 面 miàn 翠 cuì 微 wēi 。 。
午 wǔ 枕 zhěn 有 yǒu 香 xiāng 清 qīng 蝶 dié 梦 mèng , , 晚 wǎn 林 lín 无 wú 路 lù 送 sòng 鸿 hóng 飞 fēi 。 。
一 yī 丘 qiū 一 yī 壑 hè 真 zhēn 吾 wú 事 shì , , 三 sān 沭 shù 三 sān 薰 xūn 悟 wù 昨 zuó 非 fēi 。 。
山 shān 意 yì 有 yǒu 情 qíng 留 liú 倦 juàn 客 kè , , 树 shù 头 tóu 谁 shuí 道 dào 不 bù 如 rú 归 guī 。 。
题兴教寺。宋代。李弥逊。云开岫幌隐禅扉,高屋凭虚面翠微。 午枕有香清蝶梦,晚林无路送鸿飞。 一丘一壑真吾事,三沭三薰悟昨非。 山意有情留倦客,树头谁道不如归。