奉 fèng 酬 chóu 范 fàn 十 shí 七 qī 见 jiàn 寄 jì 二 èr 首 shǒu - - 吕 lǚ 南 nán 公 gōng
接 jiē 人 rén 坐 zuò 语 yǔ 送 sòng 人 rén 行 xíng , , 两 liǎng 饭 fàn 逡 qūn 巡 xún 晚 wǎn 鼓 gǔ 鸣 míng 。 。
遇 yù 社 shè 有 yǒu 何 hé 欢 huān 次 cì 第 dì , , 过 guò 春 chūn 多 duō 是 shì 病 bìng 心 xīn 情 qíng 。 。
消 xiāo 磨 mó 白 bái 日 rì 无 wú 云 yún 补 bǔ , , 计 jì 算 suàn 流 liú 年 nián 但 dàn 暗 àn 惊 jīng 。 。
苦 kǔ 雨 yǔ 寂 jì 寥 liáo 还 hái 一 yī 醉 zuì , , 梦 mèng 魂 hún 依 yī 旧 jiù 背 bèi 严 yán 城 chéng 。 。
奉酬范十七见寄二首。宋代。吕南公。接人坐语送人行,两饭逡巡晚鼓鸣。 遇社有何欢次第,过春多是病心情。 消磨白日无云补,计算流年但暗惊。 苦雨寂寥还一醉,梦魂依旧背严城。