次 cì 韵 yùn 东 dōng 坡 pō 还 hái 自 zì 岭 lǐng 南 nán - - 李 lǐ 廌 zhì
凭 píng 陵 líng 岁 suì 月 yuè 固 gù 难 nán 堪 kān , , 食 shí 檗 bò 多 duō 来 lái 味 wèi 却 què 甘 gān 。 。
时 shí 雨 yǔ 才 cái 闻 wén 遍 biàn 中 zhōng 外 wài , , 卧 wò 龙 lóng 相 xiāng 继 jì 起 qǐ 东 dōng 南 nán 。 。
天 tiān 边 biān 鹤 hè 驾 jià 瞻 zhān 仙 xiān 袂 mèi , , 云 yún 里 lǐ 诗 shī 笺 jiān 带 dài 海 hǎi 岚 lán 。 。
重 zhòng 见 jiàn 门 mén 生 shēng 应 yīng 不 bù 识 shí , , 雪 xuě 髯 rán 霜 shuāng 鬓 bìn 两 liǎng 毵 sān 毵 sān 。 。
次韵东坡还自岭南。宋代。李廌。凭陵岁月固难堪,食檗多来味却甘。 时雨才闻遍中外,卧龙相继起东南。 天边鹤驾瞻仙袂,云里诗笺带海岚。 重见门生应不识,雪髯霜鬓两毵毵。