天 tiān 游 yóu 斋 zhāi - - 李 lǐ 伯 bó 玉 yù
丈 zhàng 人 rén 未 wèi 始 shǐ 出 chū 吾 wú 宗 zōng , , 草 cǎo 靡 mí 波 bō 流 liú 尽 jìn 太 tài 冲 chòng 。 。
七 qī 窍 qiào 凿 záo 开 kāi 无 wú 混 hùn 沌 dùn , , 六 liù 根 gēn 消 xiāo 落 luò 尽 jǐn 圆 yuán 通 tōng 。 。
法 fǎ 身 shēn 兔 tù 角 jiǎo 声 shēng 闻 wén 外 wài , , 尘 chén 事 shì 牛 niú 毛 máo 梦 mèng 幻 huàn 中 zhōng 。 。
谁 shuí 会 huì 天 tiān 游 yóu 更 gèng 端 duān 的 dì , , 瘦 shòu 梅 méi 疏 shū 竹 zhú 一 yī 窗 chuāng 风 fēng 。 。
天游斋。宋代。李伯玉。丈人未始出吾宗,草靡波流尽太冲。 七窍凿开无混沌,六根消落尽圆通。 法身兔角声闻外,尘事牛毛梦幻中。 谁会天游更端的,瘦梅疏竹一窗风。