感 gǎn 贫 pín 女 nǚ - - 李 lǐ 新 xīn
天 tiān 然 rán 素 sù 质 zhì 胜 shèng 铅 qiān 华 huá , , 一 yī 握 wò 青 qīng 丝 sī 过 guò 老 lǎo 鸦 yā 。 。
信 xìn 手 shǒu 画 huà 眉 méi 成 chéng 柳 liǔ 叶 yè , , 移 yí 盆 pén 贮 zhù 水 shuǐ 当 dāng 菱 líng 花 huā 。 。
长 zhǎng 忧 yōu 夜 yè 雪 xuě 侵 qīn 肌 jī 骨 gǔ , , 不 bù 识 shí 春 chūn 风 fēng 到 dào 齿 chǐ 牙 yá 。 。
媒 méi 妁 shuò 近 jìn 来 lái 趋 qū 势 shì 利 lì , , 终 zhōng 年 nián 元 yuán 未 wèi 适 shì 良 liáng 家 jiā 。 。
感贫女。宋代。李新。天然素质胜铅华,一握青丝过老鸦。 信手画眉成柳叶,移盆贮水当菱花。 长忧夜雪侵肌骨,不识春风到齿牙。 媒妁近来趋势利,终年元未适良家。