往 wǎng 银 yín 山 shān 深 shēn 道 dào 亡 wáng 寺 sì 观 guàn 暮 mù 投 tóu 宿 sù 民 mín 居 jū - - 李 lǐ 新 xīn
入 rù 谷 gǔ 清 qīng 光 guāng 寒 hán 刮 guā 眼 yǎn , , 远 yuǎn 分 fēn 苍 cāng 树 shù 绕 rào 楼 lóu 台 tái 。 。
急 jí 锵 qiāng 环 huán 佩 pèi 溪 xī 流 liú 迅 xùn , , 晚 wǎn 下 xià 牛 niú 羊 yáng 雪 xuě 迹 jī 开 kāi 。 。
山 shān 影 yǐng 不 bù 随 suí 云 yún 影 yǐng 转 zhuǎn , , 竹 zhú 声 shēng 长 zhǎng 作 zuò 雨 yǔ 声 shēng 来 lái 。 。
野 yě 梅 méi 弄 nòng 色 sè 何 hé 人 rén 爱 ài , , 空 kōng 抱 bào 幽 yōu 香 xiāng 没 méi 草 cǎo 莱 lái 。 。
往银山深道亡寺观暮投宿民居。宋代。李新。入谷清光寒刮眼,远分苍树绕楼台。 急锵环佩溪流迅,晚下牛羊雪迹开。 山影不随云影转,竹声长作雨声来。 野梅弄色何人爱,空抱幽香没草莱。