过 guò 垂 chuí 云 yún 亭 tíng - - 李 lǐ 新 xīn
西 xī 风 fēng 吹 chuī 秋 qiū 落 luò 山 shān 谷 gǔ , , 霜 shuāng 红 hóng 换 huàn 尽 jǐn 烟 yān 边 biān 绿 lǜ 。 。
垂 chuí 云 yún 门 mén 冷 lěng 一 yī 事 shì 无 wú , , 只 zhǐ 有 yǒu 庭 tíng 松 sōng 与 yǔ 篱 lí 菊 jú 。 。
白 bái 日 rì 兰 lán 堂 táng 一 yī 局 jú 棋 qí , , 百 bǎi 年 nián 闲 xián 事 shì 无 wú 游 yóu 丝 sī 。 。
山 shān 僧 sēng 更 gèng 劝 quàn 黄 huáng 粱 liáng 饭 fàn , , 真 zhēn 似 sì 邯 hán 郸 dān 枕 zhěn 上 shàng 时 shí 。 。
过垂云亭。宋代。李新。西风吹秋落山谷,霜红换尽烟边绿。 垂云门冷一事无,只有庭松与篱菊。 白日兰堂一局棋,百年闲事无游丝。 山僧更劝黄粱饭,真似邯郸枕上时。