和 hé 张 zhāng 仁 rén 溥 pǔ 赋 fù 雪 xuě - - 吴 wú 泳 yǒng
北 běi 风 fēng 声 shēng 熄 xī 南 nán 山 shān 微 wēi , , 谁 shuí 息 xī 风 fēng 雅 yǎ 呼 hū 于 yú 时 shí 。 。
歌 gē 黄 huáng 三 sān 章 zhāng 未 wèi 纯 chún 古 gǔ , , 叙 xù 白 bái 一 yī 段 duàn 空 kōng 爱 ài 奇 qí 。 。
台 tái 高 gāo 皆 jiē 羡 xiàn 雨 yǔ 花 huā 落 luò , , 檐 yán 短 duǎn 独 dú 愁 chóu 冰 bīng 柱 zhù 垂 chuí 。 。
墨 mò 客 kè 如 rú 林 lín 笔 bǐ 如 rú 冢 zhǒng , , 莫 mò 于 yú 诗 shī 上 shàng 更 gèng 题 tí 诗 shī 。 。
和张仁溥赋雪。宋代。吴泳。北风声熄南山微,谁息风雅呼于时。 歌黄三章未纯古,叙白一段空爱奇。 台高皆羡雨花落,檐短独愁冰柱垂。 墨客如林笔如冢,莫于诗上更题诗。