次 cì 韵 yùn 张 zhāng 济 jì 川 chuān 雪 xuě - - 李 lǐ 若 ruò 水 shuǐ
云 yún 将 jiāng 剪 jiǎn 水 shuǐ 戏 xì 微 wēi 茫 máng , , 草 cǎo 木 mù 非 fēi 春 chūn 也 yě 自 zì 芳 fāng 。 。
坐 zuò 上 shàng 落 luò 来 lái 千 qiān 片 piàn 急 jí , , 鬓 bìn 间 jiān 添 tiān 得 de 数 shù 丝 sī 长 zhǎng 。 。
气 qì 凌 líng 诗 shī 骨 gǔ 笺 jiān 毫 háo 健 jiàn , , 味 wèi 借 jiè 茶 chá 瓯 ōu 齿 chǐ 颊 jiá 香 xiāng 。 。
久 jiǔ 客 kè 天 tiān 涯 yá 衣 yī 缝 fèng 断 duàn , , 梦 mèng 魂 hún 合 hé 眼 yǎn 到 dào 亲 qīn 旁 páng 。 。
次韵张济川雪。宋代。李若水。云将剪水戏微茫,草木非春也自芳。 坐上落来千片急,鬓间添得数丝长。 气凌诗骨笺毫健,味借茶瓯齿颊香。 久客天涯衣缝断,梦魂合眼到亲旁。