伐 fá 桑 sāng 叹 tàn - - 李 lǐ 若 ruò 水 shuǐ
村 cūn 家 jiā 爱 ài 桑 sāng 如 rú 爱 ài 儿 ér , , 问 wèn 尔 ěr 伐 fá 此 cǐ 将 jiāng 何 hé 为 wéi 。 。
几 jǐ 年 nián 年 nián 荒 huāng 欠 qiàn 官 guān 债 zhài , , 卖 mài 薪 xīn 输 shū 赋 fù 免 miǎn 鞭 biān 笞 chī 。 。
来 lái 春 chūn 叶 yè 子 zi 应 yīng 不 bù 恶 è , , 邻 lín 家 jiā 宜 yí 蚕 cán 有 yǒu 衣 yī 着 zhuó 。 。
我 wǒ 独 dú 冻 dòng 坐 zuò 还 hái 歔 xū 欷 xī , , 长 zhǎng 官 guān 打 dǎ 人 rén 血 xuè 流 liú 地 dì 。 。
伐桑叹。宋代。李若水。村家爱桑如爱儿,问尔伐此将何为。 几年年荒欠官债,卖薪输赋免鞭笞。 来春叶子应不恶,邻家宜蚕有衣着。 我独冻坐还歔欷,长官打人血流地。