绝 jué 句 jù 五 wǔ 首 shǒu 其 qí 四 sì - - 吕 lǚ 陶 táo
可 kě 惜 xī 賨 cóng 城 chéng 足 zú 海 hǎi 棠 táng , , 山 shān 头 tóu 涧 jiàn 底 dǐ 尽 jǐn 芬 fēn 芳 fāng 。 。
成 chéng 都 dū 花 huā 品 pǐn 分 fēn 先 xiān 后 hòu , , 此 cǐ 地 dì 谁 shuí 人 rén 为 wéi 发 fā 扬 yáng 。 。
绝句五首 其四。宋代。吕陶。可惜賨城足海棠,山头涧底尽芬芳。 成都花品分先后,此地谁人为发扬。