次 cì 韵 yùn 李 lǐ 提 tí 点 diǎn 雪 xuě 中 zhōng 登 dēng 楼 lóu 之 zhī 什 shén - - 吴 wú 儆 jǐng
楼 lóu 高 gāo 思 sī 远 yuǎn 入 rù 天 tiān 涯 yá , , 瑶 yáo 海 hǎi 光 guāng 中 zhōng 景 jǐng 象 xiàng 赊 shē 。 。
未 wèi 说 shuō 因 yīn 风 fēng 翻 fān 柳 liǔ 絮 xù , , 须 xū 看 kàn 和 hé 月 yuè 上 shàng 梅 méi 花 huā 。 。
山 shān 茶 chá 有 yǒu 句 jù 真 zhēn 成 chéng 画 huà , , 庭 tíng 柏 bǎi 无 wú 心 xīn 不 bù 受 shòu 夸 kuā 。 。
人 rén 物 wù 梁 liáng 园 yuán 零 líng 落 luò 久 jiǔ , , 一 yī 时 shí 胜 shèng 赏 shǎng 属 shǔ 诗 shī 家 jiā 。 。
次韵李提点雪中登楼之什。宋代。吴儆。楼高思远入天涯,瑶海光中景象赊。 未说因风翻柳絮,须看和月上梅花。 山茶有句真成画,庭柏无心不受夸。 人物梁园零落久,一时胜赏属诗家。