和 hé 赏 shǎng 卿 qīng 席 xí 上 shàng 之 zhī 韵 yùn - - 李 lǐ 处 chù 权 quán
翠 cuì 竹 zhú 丹 dān 枫 fēng 共 gòng 一 yī 村 cūn , , 诗 shī 家 jiā 得 dé 句 jù 转 zhuǎn 清 qīng 新 xīn 。 。
已 yǐ 怜 lián 楚 chǔ 地 dì 梅 méi 知 zhī 腊 là , , 更 gèng 想 xiǎng 隋 suí 河 hé 柳 liǔ 欲 yù 春 chūn 。 。
须 xū 信 xìn 成 chéng 名 míng 皆 jiē 志 zhì 士 shì , , 故 gù 应 yīng 行 xíng 乐 lè 属 shǔ 吾 wú 人 rén 。 。
请 qǐng 君 jūn 淬 cuì 砺 lì 斑 bān 斑 bān 刃 rèn , , 始 shǐ 验 yàn 儒 rú 冠 guān 不 bù 误 wù 身 shēn 。 。
和赏卿席上之韵。宋代。李处权。翠竹丹枫共一村,诗家得句转清新。 已怜楚地梅知腊,更想隋河柳欲春。 须信成名皆志士,故应行乐属吾人。 请君淬砺斑斑刃,始验儒冠不误身。