初 chū 至 zhì 毗 pí 陵 líng 简 jiǎn 巽 xùn 老 lǎo 时 shí 有 yǒu 所 suǒ 怀 huái 也 yě - - 李 lǐ 处 chù 权 quán
从 cóng 来 lái 语 yǔ 默 mò 有 yǒu 千 qiān 钧 jūn , , 乱 luàn 后 hòu 相 xiāng 逢 féng 气 qì 益 yì 振 zhèn 。 。
好 hǎo 鸟 niǎo 开 kāi 窗 chuāng 如 rú 应 yīng 客 kè , , 清 qīng 风 fēng 挽 wǎn 竹 zhú 故 gù 留 liú 人 rén 。 。
更 gèng 贫 pín 岂 qǐ 顾 gù 墦 fán 间 jiān 祭 jì , , 已 yǐ 老 lǎo 犹 yóu 堪 kān 席 xí 上 shàng 珍 zhēn 。 。
说 shuō 到 dào 苍 cāng 梧 wú 泪 lèi 横 héng 臆 yì , , 皇 huáng 天 tiān 万 wàn 一 yī 照 zhào 酸 suān 辛 xīn 。 。
初至毗陵简巽老时有所怀也。宋代。李处权。从来语默有千钧,乱后相逢气益振。 好鸟开窗如应客,清风挽竹故留人。 更贫岂顾墦间祭,已老犹堪席上珍。 说到苍梧泪横臆,皇天万一照酸辛。