次 cì 平 píng 叔 shū 韵 yùn - - 李 lǐ 正 zhèng 民 mín
草 cǎo 长 cháng 江 jiāng 南 nán 送 sòng 暮 mù 春 chūn , , 谁 shuí 怜 lián 羁 jī 羽 yǔ 及 jí 沈 shěn 鳞 lín 。 。
放 fàng 怀 huái 自 zì 适 shì 渔 yú 樵 qiáo 乐 lè , , 会 huì 面 miàn 欣 xīn 逢 féng 手 shǒu 足 zú 亲 qīn 。 。
齿 chǐ 发 fā 渐 jiàn 凋 diāo 嗟 jiē 晚 wǎn 景 jǐng , , 田 tián 园 yuán 粗 cū 葺 qì 作 zuò 闲 xián 人 rén 。 。
材 cái 高 gāo 莫 mò 叹 tàn 时 shí 相 xiāng 负 fù , , 会 huì 见 jiàn 诸 zhū 公 gōng 宠 chǒng 荐 jiàn 频 pín 。 。
次平叔韵。宋代。李正民。草长江南送暮春,谁怜羁羽及沈鳞。 放怀自适渔樵乐,会面欣逢手足亲。 齿发渐凋嗟晚景,田园粗葺作闲人。 材高莫叹时相负,会见诸公宠荐频。