寄 jì 曹 cáo 明 míng 甫 fǔ - - 李 lǐ 正 zhèng 民 mín
忆 yì 昔 xī 宣 xuān 城 chéng 接 jiē 俊 jùn 游 yóu , , 回 huí 头 tóu 三 sān 十 shí 六 liù 清 qīng 秋 qiū 。 。
少 shào 年 nián 志 zhì 气 qì 青 qīng 霄 xiāo 近 jìn , , 老 lǎo 境 jìng 飘 piāo 零 líng 白 bái 发 fà 羞 xiū 。 。
可 kě 叹 tàn 飞 fēi 光 guāng 如 rú 电 diàn 往 wǎng , , 自 zì 怜 lián 外 wài 物 wù 等 děng 云 yún 浮 fú 。 。
何 hé 时 shí 相 xiāng 对 duì 一 yī 樽 zūn 酒 jiǔ , , 与 yǔ 子 zi 同 tóng 消 xiāo 万 wàn 斛 hú 愁 chóu 。 。
寄曹明甫。宋代。李正民。忆昔宣城接俊游,回头三十六清秋。 少年志气青霄近,老境飘零白发羞。 可叹飞光如电往,自怜外物等云浮。 何时相对一樽酒,与子同消万斛愁。