春 chūn 雪 xuě 后 hòu 寄 jì 范 fàn 长 zhǎng 民 mín - - 吴 wú 可 kě
回 huí 首 shǒu 长 cháng 安 ān 泪 lèi 满 mǎn 衣 yī , , 东 dōng 风 fēng 如 rú 旧 jiù 鬓 bìn 成 chéng 丝 sī 。 。
扶 fú 持 chí 衰 shuāi 病 bìng 元 yuán 无 wú 术 shù , , 感 gǎn 叹 tàn 飘 piāo 零 líng 漫 màn 有 yǒu 诗 shī 。 。
那 nà 信 xìn 梦 mèng 魂 hún 随 suí 北 běi 雁 yàn , , 忍 rěn 看 kàn 霜 shuāng 雪 xuě 满 mǎn 南 nán 枝 zhī 。 。
幽 yōu 居 jū 只 zhǐ 合 hé 从 cóng 公 gōng 等 děng , , 自 zì 笑 xiào 年 nián 来 lái 见 jiàn 事 shì 迟 chí 。 。
春雪后寄范长民。宋代。吴可。回首长安泪满衣,东风如旧鬓成丝。 扶持衰病元无术,感叹飘零漫有诗。 那信梦魂随北雁,忍看霜雪满南枝。 幽居只合从公等,自笑年来见事迟。