题 tí 翘 qiào 翠 cuì 轩 xuān 诗 shī - - 吴 wú 可 kě
老 lǎo 木 mù 拔 bá 云 yún 苍 cāng 翠 cuì 起 qǐ , , 新 xīn 篁 huáng 挟 xié 雨 yǔ 枝 zhī 叶 yè 美 měi 。 。
下 xià 有 yǒu 数 shù 峰 fēng 莓 méi 苔 tái 寒 hán , , 先 xiān 生 shēng 俯 fǔ 仰 yǎng 一 yī 笑 xiào 喜 xǐ 。 。
乘 chéng 兴 xìng 把 bǎ 书 shū 坐 zuò 秋 qiū 风 fēng , , 超 chāo 然 rán 吐 tǔ 论 lùn 飞 fēi 长 cháng 虹 hóng 。 。
客 kè 星 xīng 忽 hū 去 qù 璧 bì 月 yuè 上 shàng , , 陶 táo 陶 táo 醉 zuì 卧 wò 玻 bō 璃 lí 中 zhōng 。 。
题翘翠轩诗。宋代。吴可。老木拔云苍翠起,新篁挟雨枝叶美。 下有数峰莓苔寒,先生俯仰一笑喜。 乘兴把书坐秋风,超然吐论飞长虹。 客星忽去璧月上,陶陶醉卧玻璃中。