展 zhǎn 峰 fēng 亭 tíng - - 李 lǐ 石 shí
起 qǐ 来 lái 蛛 zhū 网 wǎng 罥 juàn 茅 máo 檐 yán , , 脱 tuō 叶 yè 飞 fēi 飞 fēi 却 què 倒 dǎo 粘 zhān 。 。
十 shí 月 yuè 风 fēng 光 guāng 成 chéng 妩 wǔ 媚 mèi , , 一 yī 林 lín 霜 shuāng 气 qì 自 zì 深 shēn 严 yán 。 。
幽 yōu 花 huā 已 yǐ 老 lǎo 何 hé 人 rén 摘 zhāi , , 村 cūn 酒 jiǔ 无 wú 多 duō 喜 xǐ 客 kè 添 tiān 。 。
收 shōu 拾 shí 江 jiāng 湖 hú 闲 xián 望 wàng 眼 yǎn , , 展 zhǎn 峰 fēng 亭 tíng 上 shàng 数 shù 山 shān 尖 jiān 。 。
展峰亭。宋代。李石。起来蛛网罥茅檐,脱叶飞飞却倒粘。 十月风光成妩媚,一林霜气自深严。 幽花已老何人摘,村酒无多喜客添。 收拾江湖闲望眼,展峰亭上数山尖。