梅 méi 初 chū 落 luò - - 李 lǐ 龙 lóng 高 gāo
身 shēn 后 hòu 传 chuán 芳 fāng 自 zì 古 gǔ 难 nán , , 回 huí 头 tóu 一 yī 笑 xiào 旅 lǚ 空 kōng 山 shān 。 。
飞 fēi 时 shí 莫 mò 过 guò 妆 zhuāng 台 tái 去 qù , , 只 zhǐ 可 kě 诗 shī 人 rén 笔 bǐ 砚 yàn 间 jiān 。 。
梅初落。宋代。李龙高。身后传芳自古难,回头一笑旅空山。 飞时莫过妆台去,只可诗人笔砚间。