寿 shòu 太 tài 师 shī 其 qí 七 qī - - 吴 wú 顺 shùn 之 zhī
当 dāng 年 nián 嵩 sōng 岳 yuè 降 jiàng 生 shēng 申 shēn , , 底 dǐ 事 shì 先 xiān 春 chūn 五 wǔ 日 rì 期 qī 。 。
要 yào 是 shì 穷 qióng 冬 dōng 正 zhèng 冰 bīng 雪 xuě , , 斡 wò 回 huí 和 hé 气 qì 遍 biàn 华 huá 夷 yí 。 。
群 qún 生 shēng 无 wú 路 lù 答 dá 升 shēng 平 píng , , 只 zhǐ 有 yǒu 年 nián 年 nián 善 shàn 颂 sòng 声 shēng 。 。
长 zhǎng 愿 yuàn 遥 yáo 天 tiān 无 wú 点 diǎn 翳 yì , , 台 tái 星 xīng 两 liǎng 两 liǎng 倍 bèi 光 guāng 明 míng 。 。
寿太师其七。宋代。吴顺之。当年嵩岳降生申,底事先春五日期。 要是穷冬正冰雪,斡回和气遍华夷。 群生无路答升平,只有年年善颂声。 长愿遥天无点翳,台星两两倍光明。