登 dēng 长 cháng 干 gàn 寺 sì 塔 tǎ - - 吴 wú 龙 lóng 翰 hàn
金 jīn 陵 líng 王 wáng 气 qì 已 yǐ 销 xiāo 沉 chén , , 几 jǐ 度 dù 凭 píng 阑 lán 愁 chóu 满 mǎn 襟 jīn 。 。
往 wǎng 事 shì 仅 jǐn 存 cún 南 nán 北 běi 史 shǐ , , 伤 shāng 情 qíng 空 kōng 费 fèi 短 duǎn 长 cháng 吟 yín 。 。
龙 lóng 蟠 pán 故 gù 国 guó 山 shān 河 hé 在 zài , , 凤 fèng 去 qù 荒 huāng 台 tái 草 cǎo 木 mù 深 shēn 。 。
旧 jiù 物 wù 尚 shàng 馀 yú 吴 wú 塔 tǎ 在 zài , , 夕 xī 阳 yáng 移 yí 影 yǐng 照 zhào 江 jiāng 心 xīn 。 。
登长干寺塔。宋代。吴龙翰。金陵王气已销沉,几度凭阑愁满襟。 往事仅存南北史,伤情空费短长吟。 龙蟠故国山河在,凤去荒台草木深。 旧物尚馀吴塔在,夕阳移影照江心。