寄 jì 蔡 cài 昆 kūn - - 宋 sòng 白 bái
却 què 忆 yì 醉 zuì 相 xiāng 逢 féng , , 云 yún 深 shēn 太 tài 白 bái 东 dōng 。 。
离 lí 别 bié 经 jīng 腊 là 雪 xuě , , 魂 hún 梦 mèng 又 yòu 春 chūn 风 fēng 。 。
芳 fāng 草 cǎo 晴 qíng 天 tiān 阔 kuò , , 黄 huáng 鹂 lí 细 xì 雨 yǔ 中 zhōng 。 。
倚 yǐ 筇 qióng 愁 chóu 望 wàng 处 chù , , 烟 yān 树 shù 远 yuǎn 蒙 méng 笼 lóng 。 。
寄蔡昆。宋代。宋白。却忆醉相逢,云深太白东。 离别经腊雪,魂梦又春风。 芳草晴天阔,黄鹂细雨中。 倚筇愁望处,烟树远蒙笼。