和 hé 睡 shuì 起 qǐ 饮 yǐn 茶 chá - - 李 lǐ 光 guāng
虚 xū 堂 táng 清 qīng 簟 diàn 午 wǔ 抛 pāo 簪 zān , , 人 rén 静 jìng 疏 shū 帘 lián 映 yìng 昼 zhòu 阍 hūn 。 。
身 shēn 过 guò 中 zhōng 年 nián 心 xīn 已 yǐ 倦 juàn , , 病 bìng 因 yīn 烦 fán 暑 shǔ 气 qì 常 cháng 昏 hūn 。 。
紫 zǐ 烟 yān 碧 bì 月 yuè 天 tiān 初 chū 赐 cì , , 乳 rǔ 窦 dòu 寒 hán 泉 quán 世 shì 莫 mò 论 lùn 。 。
尘 chén 味 wèi 暂 zàn 忘 wàng 惟 wéi 嗜 shì 此 cǐ , , 更 gèng 无 wú 馀 yú 思 sī 到 dào 芳 fāng 樽 zūn 。 。
和睡起饮茶。宋代。李光。虚堂清簟午抛簪,人静疏帘映昼阍。 身过中年心已倦,病因烦暑气常昏。 紫烟碧月天初赐,乳窦寒泉世莫论。 尘味暂忘惟嗜此,更无馀思到芳樽。