校 xiào 文 wén 毗 pí 陵 líng 经 jīng 由 yóu 见 jiàn 寄 jì - - 李 lǐ 光 guāng
牵 qiān 衣 yī 儿 ér 女 nǚ 最 zuì 相 xiāng 关 guān , , 节 jié 物 wù 催 cuī 人 rén 岁 suì 欲 yù 阑 lán 。 。
船 chuán 落 luò 草 cǎo 声 shēng 惊 jīng 梦 mèng 断 duàn , , 水 shuǐ 涵 hán 山 shān 影 yǐng 照 zhào 杯 bēi 残 cán 。 。
堂 táng 深 shēn 空 kōng 羡 xiàn 河 hé 阳 yáng 集 jí , , 被 bèi 冷 lěng 谁 shuí 怜 lián 范 fàn 叔 shū 寒 hán 。 。
坐 zuò 想 xiǎng 归 guī 途 tú 花 huā 正 zhèng 好 hǎo , , 杜 dù 鹃 juān 声 shēng 里 lǐ 破 pò 愁 chóu 颜 yán 。 。
校文毗陵经由见寄。宋代。李光。牵衣儿女最相关,节物催人岁欲阑。 船落草声惊梦断,水涵山影照杯残。 堂深空羡河阳集,被冷谁怜范叔寒。 坐想归途花正好,杜鹃声里破愁颜。