淮 huái 上 shàng 乱 luàn 后 hòu 寄 jì 子 zǐ 都 dōu 兄 xiōng 五 wǔ 诗 shī - - 李 lǐ 洪 hóng
两 liǎng 淮 huái 黔 qián 首 shǒu 苦 kǔ 飘 piāo 零 líng , , 庙 miào 算 suàn 成 chéng 功 gōng 再 zài 底 dǐ 宁 níng 。 。
头 tóu 斫 zhuó 新 xīn 都 dū 摅 shū 宿 sù 愤 fèn , , 脐 qí 燃 rán 郿 méi 坞 wù 赫 hè 王 wáng 灵 líng 。 。
羌 qiāng 人 rén 半 bàn 已 yǐ 投 tóu 戈 gē 拜 bài , , 父 fù 老 lǎo 从 cóng 观 guān 扶 fú 杖 zhàng 听 tīng 。 。
欲 yù 勒 lēi 燕 yàn 然 rán 继 jì 隆 lóng 碣 jié , , 大 dà 书 shū 谁 shuí 纪 jì 史 shǐ 编 biān 青 qīng 。 。
淮上乱后寄子都兄五诗。宋代。李洪。两淮黔首苦飘零,庙算成功再底宁。 头斫新都摅宿愤,脐燃郿坞赫王灵。 羌人半已投戈拜,父老从观扶杖听。 欲勒燕然继隆碣,大书谁纪史编青。