留 liú 题 tí 南 nán 山 shān 寺 sì - - 吴 wú 师 shī 能 néng
苍 cāng 崖 yá 千 qiān 仞 rèn 入 rù 寒 hán 云 yún , , 一 yī 水 shuǐ 分 fèn 流 liú 照 zhào 眼 yǎn 新 xīn 。 。
潭 tán 孕 yùn 蚌 bàng 胎 tāi 珠 zhū 弄 nòng 月 yuè , , 石 shí 藏 cáng 虹 hóng 气 qì 玉 yù 蒸 zhēng 春 chūn 。 。
轮 lún 蹄 tí 自 zì 老 lǎo 青 qīng 山 shān 路 lù , , 香 xiāng 火 huǒ 谁 shuí 闲 xián 白 bái 日 rì 身 shēn 。 。
愧 kuì 乏 fá 涓 juān 埃 āi 报 bào 君 jūn 禄 lù , , 萧 xiāo 条 tiáo 双 shuāng 鬓 bìn 满 mǎn 衣 yī 尘 chén 。 。
留题南山寺。宋代。吴师能。苍崖千仞入寒云,一水分流照眼新。 潭孕蚌胎珠弄月,石藏虹气玉蒸春。 轮蹄自老青山路,香火谁闲白日身。 愧乏涓埃报君禄,萧条双鬓满衣尘。