出 chū 陆 lù - - 宋 sòng 伯 bó 仁 rén
吴 wú 陵 líng 咫 zhǐ 尺 chǐ 是 shì 惟 wéi 扬 yáng , , 徒 tú 步 bù 方 fāng 知 zhī 去 qù 路 lù 长 cháng 。 。
渔 yú 屋 wū 试 shì 霜 shuāng 芦 lú 叶 yè 老 lǎo , , 酒 jiǔ 家 jiā 留 liú 客 kè 豆 dòu 花 huā 香 xiāng 。 。
秋 qiū 光 guāng 浅 qiǎn 淡 dàn 人 rén 同 tóng 瘦 shòu , , 雁 yàn 影 yǐng 参 cēn 差 cī 我 wǒ 共 gòng 忙 máng 。 。
仆 pū 子 zi 莫 mò 嗟 jiē 行 xíng 李 lǐ 重 zhòng , , 担 dàn 头 tóu 强 qiáng 半 bàn 旧 jiù 诗 shī 囊 náng 。 。
出陆。宋代。宋伯仁。吴陵咫尺是惟扬,徒步方知去路长。 渔屋试霜芦叶老,酒家留客豆花香。 秋光浅淡人同瘦,雁影参差我共忙。 仆子莫嗟行李重,担头强半旧诗囊。