偶 ǒu 憩 qì 破 pò 寺 sì - - 李 lǐ 龏 gōng
当 dāng 轩 xuān 水 shuǐ 渍 zì 一 yī 池 chí 苔 tái , , 竟 jìng 日 rì 无 wú 人 rén 见 jiàn 客 kè 来 lái 。 。
飞 fēi 鸟 niǎo 忽 hū 从 cóng 花 huā 下 xià 出 chū , , 游 yóu 僧 sēng 恰 qià 自 zì 雨 yǔ 中 zhōng 回 huí 。 。
半 bàn 边 biān 枯 kū 树 shù 雷 léi 烧 shāo 破 pò , , 几 jǐ 段 duàn 残 cán 碑 bēi 雪 xuě 冻 dòng 开 kāi 。 。
檀 tán 施 shī 只 zhǐ 今 jīn 何 hé 处 chǔ 在 zài , , 金 jīn 容 róng 冷 lěng 对 duì 石 shí 炉 lú 灰 huī 。 。
偶憩破寺。宋代。李龏。当轩水渍一池苔,竟日无人见客来。 飞鸟忽从花下出,游僧恰自雨中回。 半边枯树雷烧破,几段残碑雪冻开。 檀施只今何处在,金容冷对石炉灰。