采 cǎi 药 yào 翁 wēng - - 李 lǐ 龏 gōng
满 mǎn 头 tóu 霜 shuāng 雪 xuě 背 bèi 青 qīng 山 shān , , 百 bǎi 岁 suì 身 shēn 心 xīn 几 jǐ 日 rì 闲 xián 。 。
异 yì 果 guǒ 奇 qí 花 huā 香 xiāng 扑 pū 面 miàn , , 往 wǎng 来 lái 惟 wéi 在 zài 酒 jiǔ 徒 tú 间 jiān 。 。
采药翁。宋代。李龏。满头霜雪背青山,百岁身心几日闲。 异果奇花香扑面,往来惟在酒徒间。