僧 sēng 去 qù - - 李 lǐ 龏 gōng
僧 sēng 去 qù 焚 fén 香 xiāng 白 bái 昼 zhòu 空 kōng , , 客 kè 窗 chuāng 斜 xié 掩 yǎn 楝 liàn 花 huā 风 fēng 。 。
黄 huáng 鹂 lí 舌 shé 结 jié 春 chūn 归 guī 尽 jǐn , , 烟 yān 雨 yǔ 满 mǎn 林 lín 闻 wén 郭 guō 公 gōng 。 。
僧去。宋代。李龏。僧去焚香白昼空,客窗斜掩楝花风。 黄鹂舌结春归尽,烟雨满林闻郭公。