谪 zhé 仙 xiān 吟 yín - - 李 lǐ 龏 gōng
空 kòng 白 bái 凝 níng 云 yún 颓 tuí 不 bù 流 liú , , 牧 mù 龙 lóng 丈 zhàng 人 rén 病 bìng 歌 gē 秋 qiū 。 。
寻 xún 诗 shī 北 běi 岭 lǐng 截 jié 珠 zhū 树 shù , , 老 lǎo 夫 fū 饥 jī 寒 hán 龙 lóng 为 wèi 愁 chóu 。 。
呼 hū 龙 lóng 耕 gēng 烟 yān 种 zhǒng 瑶 yáo 草 cǎo , , 若 ruò 为 wéi 失 shī 意 yì 居 jū 蓬 péng 岛 dǎo 。 。
泓 hóng 泓 hóng 水 shuǐ 绕 rào 青 qīng 苔 tái 洲 zhōu , , 鲤 lǐ 鱼 yú 风 fēng 起 qǐ 芙 fú 蓉 róng 老 lǎo 。 。
谪仙吟。宋代。李龏。空白凝云颓不流,牧龙丈人病歌秋。 寻诗北岭截珠树,老夫饥寒龙为愁。 呼龙耕烟种瑶草,若为失意居蓬岛。 泓泓水绕青苔洲,鲤鱼风起芙蓉老。