宿 sù 彰 zhāng 德 dé - - 郑 zhèng 敦 dūn 允 yǔn
长 cháng 途 tú 腰 yāo 脚 jiǎo 倦 juàn , , 且 qiě 喜 xǐ 罢 bà 征 zhēng 鞍 ān 。 。
日 rì 落 luò 霜 shuāng 犹 yóu 湿 shī , , 风 fēng 多 duō 火 huǒ 亦 yì 寒 hán 。 。
菘 sōng 经 jīng 春 chūn 雪 xuě 软 ruǎn , , 酒 jiǔ 得 dé 故 gù 乡 xiāng 难 nán 。 。
慷 kāng 慨 kǎi 挑 tiāo 镫 dèng 坐 zuò , , 三 sān 更 gēng 意 yì 未 wèi 阑 lán 。 。
宿彰德。清代。郑敦允。长途腰脚倦,且喜罢征鞍。 日落霜犹湿,风多火亦寒。 菘经春雪软,酒得故乡难。 慷慨挑镫坐,三更意未阑。