掀 xiān 蓬 péng 梅 méi - - 吴 wú 惟 wéi 信 xìn
断 duàn 桥 qiáo 日 rì 老 lǎo 水 shuǐ 弥 mí 茫 máng , , 谁 shuí 托 tuō 丹 dān 扉 fēi 夜 yè 望 wàng 长 zhǎng 。 。
零 líng 雪 xuě 正 zhèng 埋 mái 和 hé 靖 jìng 骨 gǔ , , 淡 dàn 烟 yān 微 wēi 见 jiàn 寿 shòu 阳 yáng 妆 zhuāng 。 。
一 yī 时 shí 韵 yùn 巧 qiǎo 传 chuán 清 qīng 思 sī , , 几 jǐ 度 dù 凝 níng 愁 chóu 忆 yì 暗 àn 香 xiāng 。 。
举 jǔ 世 shì 可 kě 无 wú 题 tí 品 pǐn 手 shǒu , , 擅 shàn 场 chǎng 到 dào 底 dǐ 属 shǔ 何 hé 郎 láng 。 。
掀蓬梅。宋代。吴惟信。断桥日老水弥茫,谁托丹扉夜望长。 零雪正埋和靖骨,淡烟微见寿阳妆。 一时韵巧传清思,几度凝愁忆暗香。 举世可无题品手,擅场到底属何郎。