至 zhì 清 qīng 湘 xiāng 驿 yì 和 hé 己 jǐ 酉 yǒu 壁 bì 间 jiān 韵 yùn - - 李 lǐ 曾 céng 伯 bó
冰 bīng 霜 shuāng 染 rǎn 得 dé 鬓 bìn 毛 máo 深 shēn , , 又 yòu 复 fù 钩 gōu 辀 zhōu 听 tīng 岭 lǐng 禽 qín 。 。
老 lǎo 马 mǎ 已 yǐ 非 fēi 筋 jīn 力 lì 旧 jiù , , 好 hǎo 山 shān 重 zhòng 见 jiàn 面 miàn 颜 yán 今 jīn 。 。
地 dì 饶 ráo 风 fēng 物 wù 皆 jiē 春 chūn 意 yì , , 天 tiān 念 niàn 尘 chén 烦 fán 为 wèi 午 wǔ 阴 yīn 。 。
转 zhuǎn 首 shǒu 十 shí 年 nián 成 chéng 一 yī 梦 mèng , , 龙 lóng 蛇 shé 满 mǎn 壁 bì 富 fù 新 xīn 音 yīn 。 。
至清湘驿和己酉壁间韵。宋代。李曾伯。冰霜染得鬓毛深,又复钩辀听岭禽。 老马已非筋力旧,好山重见面颜今。 地饶风物皆春意,天念尘烦为午阴。 转首十年成一梦,龙蛇满壁富新音。