春 chūn 霁 jì 汉 hàn 南 nán 登 dēng 楼 lóu 望 wàng 怀 huái 仲 zhòng 氏 shì 子 zǐ 京 jīng - - 宋 sòng 庠 xiáng
三 sān 楚 chǔ 风 fēng 烟 yān 会 huì 汉 hàn 津 jīn , , 凭 píng 高 gāo 倦 juàn 目 mù 此 cǐ 城 chéng 闉 yīn 。 。
山 shān 前 qián 雾 wù 密 mì 疑 yí 藏 cáng 市 shì , , 楼 lóu 上 shàng 尘 chén 轻 qīng 不 bù 污 wū 人 rén 。 。
鸣 míng 瑟 sè 久 jiǔ 抛 pāo 雩 yú 舞 wǔ 地 dì , , 称 chēng 觞 shāng 更 gèng 负 fù 永 yǒng 和 hé 春 chūn 。 。
私 sī 书 shū 一 yī 纸 zhǐ 离 lí 怀 huái 苦 kǔ , , 望 wàng 断 duàn 波 bō 中 zhōng 六 liù 六 liù 鳞 lín 。 。
春霁汉南登楼望怀仲氏子京。宋代。宋庠。三楚风烟会汉津,凭高倦目此城闉。 山前雾密疑藏市,楼上尘轻不污人。 鸣瑟久抛雩舞地,称觞更负永和春。 私书一纸离怀苦,望断波中六六鳞。