赏 shǎng 梅 méi 偶 ǒu 成 chéng - - 吴 wú 芾 fèi
一 yī 冬 dōng 准 zhǔn 拟 nǐ 赏 shǎng 江 jiāng 梅 méi , , 直 zhí 至 zhì 如 rú 今 jīn 始 shǐ 见 jiàn 开 kāi 。 。
已 yǐ 怪 guài 轻 qīng 寒 hán 勒 lēi 春 chūn 住 zhù , , 更 gèng 忧 yōu 横 héng 雨 yǔ 把 bǎ 花 huā 摧 cuī 。 。
相 xiāng 携 xié 且 qiě 看 kàn 枝 zhī 头 tóu 雪 xuě , , 共 gòng 坐 zuò 聊 liáo 倾 qīng 树 shù 下 xià 杯 bēi 。 。
况 kuàng 是 shì 公 gōng 庭 tíng 无 wú 个 gè 事 shì , , 何 hé 妨 fáng 一 yī 醉 zuì 习 xí 池 chí 回 huí 。 。
赏梅偶成。宋代。吴芾。一冬准拟赏江梅,直至如今始见开。 已怪轻寒勒春住,更忧横雨把花摧。 相携且看枝头雪,共坐聊倾树下杯。 况是公庭无个事,何妨一醉习池回。